Từ xa xưa, ông bà ta thường dùng những câu thành ngữ, tục ngữ để răn dạy con cháu những phẩm chất, đạo đức cần có như: hiếu kính mẹ cha, tròn chữ hiếu mới là đạo con, " ăn quả nhớ kẻ trồng cây "," Bầu ơi thương lấy bí cùng, tuy rằng khác giông nhưng chung một giàn"... Các câu tục ngữ, thành ngữ ấy thể hiện lòng hiếu thảo, lòng biết ơn và lòng nhân ái đối với nhân dân… Trong đó có câu nói “Uống nước nhớ nguồn” thể hiện phẩm chất đạo đức quan trọng của người Việt Nam.
Thoạt nghe, chắc hẳn ai cũng nghĩ rằng câu tục ngữ này rất đơn giản và dễ hiểu. “Nước” là một thứ gì đó rất quý giá, không có nước thì con người và thực vật bị tiêu diệt, không có nước sự sống. “Nguồn” là nơi nước chảy ra, nhưng đó chỉ là nghĩa đen của câu tục ngữ. Hàm ý sâu xa trong câu tục ngữ là lòng biết ơn.Cha anh đã xây dựng nó.
“Uống nước” là sự hưởng thụ thành quả vật chất và tinh thần; “Nhớ nguồn” là lòng biết ơn, gìn giữ và phát huy thành quả của những người làm ra mình. Vì vậy, toàn bộ câu ngạn ngữ là lời khuyên và bài học mà chúng ta nên biết ơn thế hệ cha anh và khuyến khích những thành tựu của chúng ta. Với những lý giải trên, chắc hẳn bạn và tôi đã có thể hiểu “Uống nước nhớ nguồn” là gì và tại sao khi “uống nước” chúng ta phải “nhớ nguồn”. Trước tiên, chúng ta phải thừa nhận rằng đây là đạo đức đúng đắn và mọi người nên làm điều đó.
Thực tế, kết quả không tự đến, đất nước ta đã phải chịu đựng hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ vô cùng gian khổ. Nhiều người đã hy sinh tuổi trẻ, hạnh phúc cá nhân của họ và hơn thế nữa. Những người đã phải hy sinh cả cuộc đời chiến đấu để giành lại độc lập đã chiến đấu với ý chí kiên cường, anh dũng với mong muốn đất nước sớm thống nhất, độc lập.
Ngày nay đất nước độc lập, tự do và ngày càng phát triển, hội nhập quốc tế. Đó là nhờ công lao của cha ông, tổ tiên. Chúng ta còn trẻ, các thế hệ sau phải kế thừa thành quả của cha ông. Vì vậy, chúng ta phải nhớ đến những người đã tạo ra thành quả cho chúng ta. Ta phải biết đền đáo xứng đáng, đó chính là bổn phận tất yếu mà mỗi người chúng ta phải thực hiện. Ví dụ như:
Hàng năm, nhà nước ta thường xuyên xây tặng nhà tri ân các bà mẹ Việt Nam anh hùng, hỗ trợ kinh phí cho thương bệnh binh, tạo điều kiện cho họ làm ăn để cải thiện đời sống. Đó chỉ là một phần nhỏ của những gì chúng tôi làm. Tôi có thể so sánh với những gì cha anh ta đã làm.
Thực tế, kết quả không tự đến, đất nước ta đã phải chịu đựng hai cuộc kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ vô cùng gian khổ. Nhiều người đã hy sinh tuổi trẻ, hạnh phúc cá nhân của họ và hơn thế nữa. Những người đã phải hy sinh cả cuộc đời chiến đấu để giành lại độc lập đã chiến đấu với ý chí kiên cường, anh dũng với mong muốn đất nước sớm thống nhất, độc lập.
Ngày nay đất nước độc lập, tự do và ngày càng phát triển, hội nhập quốc tế. Đó là nhờ công lao của cha ông, tổ tiên. Chúng ta còn trẻ, các thế hệ sau phải kế thừa thành quả của cha ông. Vì vậy, chúng ta phải nhớ đến những người đã tạo ra thành quả cho chúng ta. Ta phải biết đền đáo xứng đáng, đó chính là bổn phận tất yếu mà mỗi người chúng ta phải thực hiện. Ví dụ như:
Hàng năm, nhà nước ta thường xuyên xây tặng nhà tri ân các bà mẹ Việt Nam anh hùng, hỗ trợ kinh phí cho thương bệnh binh, tạo điều kiện cho họ làm ăn để cải thiện đời sống. Đó chỉ là một phần nhỏ của những gì chúng tôi làm. Tôi có thể so sánh với những gì cha anh ta đã làm.
Ngoài ra, lòng biết ơn còn giúp chúng ta tiếp bước với các bậc tiền bối, với tập thể ... và từ đó hình thành nên một xã hội quan tâm, hỗ trợ. đến các gia đình thương binh, liệt sĩ và ở mọi khu phố, tổ dân phố, mọi gia đình nhỏ cũng làm như vậy ... thể hiện sự đoàn kết của một cộng đồng
Khi lòng biết ơn bị đốt cháy, con người trở nên ích kỷ, dễ biến chất, trở thành kẻ ăn bám trên gia đình và xã hội. Bởi vì nếu không có lòng biết ơn, chúng ta không đánh giá cao thành quả của người khác và sử dụng chúng một cách bất cẩn. Mảnh đất thanh bình chúng ta đang sống hôm nay đang bị biến đổi bởi bao kiếp người ngã xuống, thế nên chúng ta không được quên tổ tiên, nòi giống và những người đã chiến đấu bảo vệ quê hương.Cha mẹ, ông bà, những người thân đã sinh thành ra ta, nuôi ta khôn lớn, thầy cô dạy dỗ ta học để trở thành người có ích cho xã hội… Tất cả đều là những “cội nguồn” đáng ghi nhớ, ghi ơn.